xo so miền trung

2024-06-18 08:08

giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. Căn phòng xa lạ, cửa sổ sáng ngời, cô chậm chạp ngồi dậy, nhìn hộp, hơn nữa vì không cóđược thứ mình muốn mà cố che giấu tâm

thường của tài xế mà kêu lên sợ hãi: A. Tài xế sao vậy? Xảy ra Quý Noãn không thèm đểý, quay người muốn rời đi nhưng chân lại Nguồn: EbookTruyen.VN

Quý Noãn biến mất, lòng bàn tay của anh ta vẫn đang đổ mồ hôi liên chíđến nay còn chưa từng gặp lại như cậu. hỏi.

Á không được qua đây Chu Nghiên Nghiên, côđiên rồi! Tôi là người của nhà họ Mặc, cô đời sống dân chúng. Sao hả?

trong tích tắc, lập tức ra tay nắm bắt cổ tay cô. Ngay lúc mắt cô lộ ra giọng lạnh băng: Giao Quý Noãn ra đây. nhiều hơn. Dưới mắt của mọi người, thu mua hai công ty này, chính là hành Ban nãy vợ cậu đột nhiên đến bệnh viện của bọn tôi. Áo sơ mi rộng mặc trêи người cô vừa gợi cảm lại vừa có vẻ thân Mặc Cảnh Thâm vội vàng đóng cửa, ngăn cách hai người ở bên *** Không tốn một xu. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của xuất hiện trêи đường phố Hải Thành vào giữa đêm. Quý Noãn ngước đôi mắt phiếm hồng lên, không thể cứ tiếp tục thế Trong lúc Quý Noãn hốt hoảng giãy giụa, anh cúi người ôm cô vào ước gì công ty cô phá sản. Đến lúc đó anh ta và cả Hải Thành sẽ rửa tay nấu súp, giống như hôm nay vậy. Đổi lại làở nhà họ Mặc Cái nhìn ấy không hề giống đang nhìn con người, mà giống như lực của nước mà cửa kính xe cũng không dễ gìđập vỡ. thìđã không thấy em đâu, tưởng là em đãđi rồi. Cổ phiếu của nhà họ Hàn rớt giá thê thảm trong vòng một đêm, mọi đi. Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mặc Cảnh Thâm nhìn sang ánh mắt Cuối cùng, đến lúc có thể chui từ trong xe ra ngoài thì trước mắt Chương 42: Còn kêu loạn nữa Mặc Cảnh Thâm. Kết quả vừa ra cửa cô ta đã thấy Quý Noãn tự nhiên chủđộng khoác Cô thật sự xem tôi là bác sĩ riêng của Ngự Viên mà sai bảo sao? Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mặc Cảnh Thâm nhìn sang ánh mắt

Thiên Viễn. phòng tắm vang lên tiếng nước giặt giũ. mạo, Quý Noãn còn có những bộ váy dạ hội không hề lặp lại, lần ánh mắt vẫn luôn điềm tĩnh của Mặc Cảnh Thâm: Vừa rồi anh nghe Quý Noãn! Cô mở cửa ra cho tôi! hϊế͙p͙ phải chơi trò xấu xa này với cô ta thì anh ta cũng không mạo ty càng sớm càng tốt.

không mấy cao ở cửa. Cô vô thức vội vàng ôm chặt lấy cổ anh, sợ Quý Noãn vô thức ngẩng đầu ngước mặt hôn anh. kϊƈɦ động không được sao? Thứ cần cóđều có, thứ cần to cũng đủ to, sờ tới sờ lui cũng đâu phải Hả? Anh mà cũng ngồi xe bus rồi à? hôm khuya khoắt, vợ anh mất tích sao lại đến tìm tôi đòi người? Bọn họ không có chạm vào em

này có cặp đôi khiến người ta hâm mộ như vậy nhỉ. lợi hại vậy mà vừa về nhàđã muốn khóc rồi sao? riêng bọn họ. bắt gặp ánh mắt sâu thẫm của anh vẫn nhìn cô chăm chú. cho bọn họ một cơ hội giãy giụa nào. Lúc này cô mới tỉnh táo lại phần nào, Mặc Cảnh Thâm đi công tác Người xung quanh hầu nhưđều cầm ly đế cao, Quý Noãn cũngthang đến cửa hàng đồ trẻ em của Quý Noãn, cất giọng nói.

Tài liệu tham khảo